Đề: Con trâu tự kể




Con trâu tự kể


Bài làm









Trâu ơi ta bảo trâu này,


Trâu ra đồng ruộng trâu cày với ta .


Không biết tự bao giờ, người nông dân đã gọi chúng tôi một cách tha thiết và thân mật đến vậy. Cũng không biết tự bao giờ, chúng tôi đã gắn liền với người nông dân, với những cánh đồng thẳng cánh cò bay của làng quê Việt Nam.


Là một con vật cần cù, chịu khó, chúng tôi được con người yêu quý, trân trọng. Giống như các loài trâu trên thế giới, chúng tôi thuộc họ Bò, phân bộ Nhai lại, nhóm Sừng rỗng, bộ Guốc chẵn, lớp Thú có vú. Tổ tiên của chúng tôi là những bác trâu rừng thuộc lớp trâu đầm lầy đã được thuần hóa. Giống như tổ tiên, chúng tôi có thân hình to lớn, vạm vỡ. Bốn cái chân của chúng tôi chắc như bốn cái cột nhà nhỏ. Vai u lên những bắp thịt thể hiện sức kéo vô địch. Lông chúng tôi có màu xám hoặc xám đen, bóng mượt và cũng có khi là màu trắng. Thấp thoáng sau lớp lông ấy là bộ da căng bóng. Phía sau, cái đuôi chúng tôi luôn ngoe nguẩy theo nhịp bước. Trên đầu, hai chiếc sừng rỗng cong như hình trăng lưỡi liềm, có những đốt như đốt mía. Bật mí cho các bạn biết, nhờ vào cặp sừng ấy mà các bác nông dân phân biệt được trâu dữ hay trâu lành. Đặc biệt hơn cả là chúng tôi chỉ có mỗi hàm trên mà không có hàm dưới. Tôi nghe truyện Trí khôn của ta đây nói sở dĩ như vậy vì tổ tiên tôi cười đập răng vào đá nên gãy hết hàm dưới. Chúng tôi « Làm hùng hục như trâu húc mả » nhưng ăn uống lại rất đơn giản, không đòi hỏi cao lương mĩ vị mà chỉ có rơm và cỏ, thậm chí lại còn nhai lại nữa. Vì yêu thương những người nông dân nên chúng tôi tiết kiệm đấy.


Chúng tôi là tài sản lớn của những người nông dân. « Tậu trâu, lấy vợ, làm nhà »’ mua được chúng tôi là một trong ba việc trọng đại nhất trong cuộc đời người nông dân.


Vào những ngày tháng ba hay tháng tám nông nhàn, khi những bông lúa lên cao xanh mướt, chúng tôi được nghỉ ngơi đôi chút, suốt ngày thung thăng gậm cỏ rồi nằm dài nghếch đầu lắng nghe tiếng sáo diều du dương của lũ trẻ mục đồng. Đây là thời gian nhàn nhã nhất của chúng tôi trong năm.


Nhưng sung sướng hơn cả là chúng tôi được chia sẻ sự khó khăn vất vả với những người nông dân một nắng hai sương.


Trên đồng cạn dưới đồng sâu



, , , , ,

Cho chúng tôi biết ý kiến của bạn?
Dù chúng ta đang ở đâu, chính bạn hữu đã tạo nên thế giới.
Wherever we are, it is our friends that make our world.
Henry Drummond
Quan Tâm ?
Ngẫu Nhiên

Duck hunt