80s toys - Atari. I still have

Về một tác phẩm văn học đã gợi cho anh (chị) những cảm nghĩ sâu sắc nhất, trước những vấn đề tu dưỡng và rèn luyện của tuổi trẻ hiện nay.




BÀI LÀM


Không hiểu sao tôi yêu cái “màu đỏ” ấy đến thế, cái màu đỏ chói chang, rực rỡ, cái màu đỏ đằm thắm, dịu dàng, cái màu đỏ “như cái màu đỏ ấy” trong Cuộc chia ly màu đỏ của Nguyễn Mỹ – nhà thơ quá cố.









Trong cuộc sống có biết bao điều ta nâng niu, quý trọng, yêu mến. Bạn rất yêu bức phù điêu tạc chân đung một vị thần công lý, còn người khác lại rung động bởi nét nhạc dịu dàng, thiết tha của Chopin, và người thứ ba lại yêu bức họa cánh rừng xào xạc của Levitaa.. nhưng có lẽ riêng tôi, cái mà tôi yêu nhất đó là những vần thơ tươi xanh, những vần thơ lửa cháy, trong những vần thơ ấy có cái “cái màu đỏ ấy”… Có thể lúc đầu đó chỉ là một tình yêu đầy cảm tính. Nhưng dần dần, cái cảm tính ấy mất đi, và nhường chỗ cho một cái gì đó cao quý lắm… mà chúng tôi không định nghĩa nổi. Tôi muốn các bạn cùng tôi yêu bài thơ ấy và màu đỏ ấy:


CUỘC CHIA LY MÀU ĐỎ


Đó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ


Tươi như cánh nhạn lai hồng


 Trưa một ngày sắp ngả sang đông


Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ


Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ


Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa



, , , , , , , , , ,

Cho chúng tôi biết ý kiến của bạn?
Một trong những điều ngọt ngào về đau khổ và u sầu là chúng cho ta thấy chúng ta được yêu nhiều như thế nào, sự tử tế tồn tại trên đời nhiều như thế nào, và dễ dàng như thế nào để giúp người khác hạnh phúc theo cách họ đã giúp ta khi họ cần tới sự trợ giúp và thấu hiểu.
One of the sweet things about pain and sorrow is that they show us how well we are loved, how much kindness there is in the world, and how easily we can make others happy in the same way when they need help and sympathy.
Louisa May Alcott
Quan Tâm ?
Ngẫu Nhiên