Hoài Thanh khẳng định: “…Từ bao giờ đến bây giờ, … cho đến ngày tận thế”. Bình luận ý kiến trên.




ĐỀ BÀI: Bàn về thơ, Hoài Thanh khẳng định:


“…Từ bao giờ đến bây giờ, từ Homero đến kinh thi, đến ca dao Việt Nam, thơ vẫn là một sức đồng cảm mãnh liệt và quảng đại . Nó đã ra đời giữa những vui buồn của loài người và nó sẽ kết bạn với loài người cho đến ngày tận thế”.









(Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học tái bản năm 1988, tr. 35).


Bình luận ý kiến trên.


BÀI LÀM


Thơ ca là cây đàn muôn điệu của tâm hồn, của nhịp thở con tim. Xưa nay, thơ vẫn là cuộc đời, là lương tri, là tiếng gọi con người hãy quay về bản chất thực của mình để vươn lên cái chân, thiện mỹ, tới tầm cao của khát vọng sống, tới tầm cao của giá trị sống. Khi bàn về thơ, Hoài Thanh khẳng định: “…Từ bao giờ đến bây giờ, từ Homero đến kinh thi, đến ca dao Việt Nam, thơ vẫn là một sức đồng cảm mãnh liệt và quảng đại. Nó đã ra đời giữa những vui buồn của loài người và nó sẽ kết bạn với loài người cho đến ngày tận thế”. Điều đó đã giúp ta hiểu đúng giá trị của thơ ca, và đánh giá đúng hơn về tư tưởng tình cảm mà thơ biểu hiện.


Array
thơ vẫn là một sức đồng cảm mãnh liệt và quảng đại

Nhà phê bình Hoài Thanh đã góp tiếng nói độc đáo về giá trị thơ ca. Thơ ca không tìm đâu xa lạ mà nó chính là “cái đẹp của cuộc sống” được tái hiện, được gửi vào tiết tấu của cây đàn thi ca. Thơ đến với con người như dòng sữa mẹ đến với trẻ thơ, như người bộ hành giữa sa mạc tìm thấy dòng nước ngọt mát cao quý.


Thơ đã là bạn tâm tình, sẻ chia bao buồn vui với loài người và thơ là “sự đồng cảm mãnh liệt và quảng đại” đến với mọi tâm hồn.


Tôi vẫn nhớ những ngày bé thơ câu hát “à ơi bống bống bang bang” đã ru tôi vào giấc mơ mà bà mẹ vẫn thường ru. Bây giờ lớn lên cũng vần thơ, lời ru ấy đưa tôi vào cuộc sống. Làm sao quên dược những Con cò bay lả bay la”; những con cò trắng muốt đã vào ký ức của tôi như lời thơ chứa chan, ngọt lịm tình thương của mẹ cha bây giờ chợt sống dậy, thức tỉnh trái tim mình sống có nghĩa tình và mến yêu đồng loại hơn. Thơ là thế đó! Nó giống như sợi dây vô hình cứ đi vào hồn người qua bao năm tháng từ tuổi thơ đến lúc trưởng thành.


Những vần thơ đẹp là những nốt nhạc, là ánh trăng bàng bạc của cô thôn nữ tát nước:



, , ,

Cho chúng tôi biết ý kiến của bạn?
Tôi không cần tiền, tôi chỉ cần tình yêu ....Nhưng không có tiền, tình yêu của tôi sẽ chết.
Khuyết danh
Quan Tâm ?
Ngẫu Nhiên

Insane