XtGem Forum catalog

Phân tích bài thơ “Cuối xuân tức sự” của Nguyễn Trãi




Dưới đây là dàn bài chi tiết cho đề văn: Phân tích bài thơ Cuối xuân tức sự của Nguyễn Trãi



  1. Mở bài



  • Với “Bình Ngô đại cáo”, tên tuổi của Nguyễn Trãi sống mãi với non sông đất nước thân yêu của chúng ta. Người anh hùng dân tộc thuở “bình Ngô“ còn để lại cho đời một di sản văn hóa to lớn làm rạng rỡ nền văn hiến Đại Việt. Hai tập thơ “ức Trai thi tập” bằng chữ Hán và “quốc âm thi lập” bằng chữ Nôm của Nguyễn Trãi tựa như hai viên ngọc quý, là niềm tự hào của nền văn học cổ Việt Nam.



  • Bài thơ Cuối xuân tức sự trích trong “ức Trai thi tập” là một trong những bài thơ xuân đặc sắc của Nguyễn Trãi, nguyên tác bằng chữ Hán, Khương Hữu Dụng dịch như sau:


Cuối xuân tức sự









Suốt ngày nhàn nhã khép phòng văn

Khách tục không ai bén mảng gần

Trong tiếng cuốc kêu xuân đã muộn

Ðầy sân mưa bụi nở hoa xoan


2.Thân bài


Nguyên Trãi làm bài thơ xuân này khi ông đã về ở ẩn tại Côn Sơn. xa lánh cảnh bon chen, nịnh hót nơi Triều đình để gìn giữ tấm lòng trong sạch và hưởng vẻ đẹp đất trời tiết cuối xuân.


Nguyễn Trãi – một tâm hồn thanh cao:


“Suốt ngày nhàn nhã khép phòng văn,


Khách tục không ai bén mảng gần ”



  • Trong bài thơ, tuy không gian thu hẹp lại trong “phòng văn” nhưng thời gian lại đài “suốt ngày”. Tâm hồn nhà thơ vô cùng thư thái, sống trong “nhàn nhã”, làm bạn với trang sách, với văn chương, tìm đến cội nguồn những tư lường, đạo đức sáng ngời của tiền nhân. Đó là cái nhàn thanh cao của một nhân cách lớn.

  • Bằng nghệ thuật tương phản, con người suốt ngày khép “phòng văn” kia đối lập với “khách rục” giữa đời thường cho thấy Nguyễn Trãi luôn luôn gìn giữ phẩm cách trong sạch, tâm hồn thanh cao, giữa chốn bụi trần lao xao danh lợi.

  • Nhà thơ Sông Hồng ca ngợi Nguyễn Trãi là con người “cao khiết” và đó cũng là cảm nhận thứ nhất của chúng ta về tâm hồn Nguyễn Trãi qua bài thơ này.



  1. Nguyễn Trãi – một tâm hồn cao đẹp trước thiên nhiên và cuộc đời vẫn ẩn kín một niềm tin yêu đời tha thiết.



  • Nguyễn Trãi suốt ngày “khép kín” mình trong “phòng văn” nhưng tâm hồn nhà thơ luôn gắn bó với thiên nhiên, chan hòa với đất trời. Lòng ông hòa nhịp với bước đi của mùa xuân; mùa xuân đang tàn để chuyển dần sang mùa hạ, qua âm thanh tiếng cuốc kêu giục giã. Lòng ông xôn xao cùng hình ảnh mưa bụi trắng trời, hoa xoan trắng tím nở đầy sân, ngào ngạt hương thơm:


“Trong tiếng cuốc kêu xuân đã muộn,


Đầy sân mưa bụi nở hoa xoan. ”



, , , , , , , , ,

Cho chúng tôi biết ý kiến của bạn?
Ai lớn lên với thói quen nào thì sẽ già đi với thói quen đó.
Ngạn ngữ Ả rập
Quan Tâm ?
Ngẫu Nhiên