Câu 1:
a.
Trong phần đầu của bài tựa, tác giả trình bày bốn lí do chủ quan khiến thơ văn không lưu truyền hết ở đời:
- Lí do thứ nhất: Chỉ có thi nhân mới thấy được cái hay, cái đẹp của thi ca. Có thể đặt tên cho lí do này là "ít người am hiểu"
- Lí do thứ hai: Người có học thì bận rộn chốn quan trường hoặc lận đận trong khoa cử, ít để ý đến thơ ca. Có thể đặt tên cho lí do này là: "Danh sĩ bận rộn".
- Lí do thứ ba: Có người quan tâm đến thơ ca nhưng không đủ năng lực và kiên trì, Có thể đặt tên cho lí do này là: "Thiếu người tâm huyết".
- Lí do thứ tư: Triều đình chưa quan tâm. Có thể đặt tên cho lí do này là: "Chưa có lệnh vua"...
Lí do thuộc về khách quan
- Thời gian làm hủy hoại sách vở: "trải qua triều đại lâu dài ... tan nát trôi chìm".
- Chiến tranh, hỏa hoạn làm sách vở rách nát, mai một: "... trải qua mấy lần binh lửa ... rách nát tan tành".
Câu hỏi luôn xuất hiện trong đầu tôi mỗi ngày là: Liệu có phải tôi đang làm điều quan trọng nhất mà tôi có thể làm được? Trừ khi tôi cảm thấy tôi đang xử lý điều quan trọng nhất mà mình có thể giúp, còn lại tôi sẽ cảm thấy không thoải mái với cách mình sử dụng thời gian.
Mark Zuckerberg