Đề bài: Phân tích cái hay cái đẹp trong 4 câu thơ sau trong bài “ Ông đồ ” của Vũ Đình Liên (bài tự luận): … “Giấy đỏ buồn không thắm; Mực đọng trong nghiền sầu… …Lá vàng rơi trên giấy; Ngoài trời mưa bụi bay”.
Bài làm
… “Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiền sầu…
…Lá vàng rơi trên giấy;
Ngoài trời mưa bụi bay”.
Trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên, hẳn người đọc thấy day dứt mãi bởi một tấm lòng sứ điệp.
Ông đồ, chính là cái di tích tiều tụy đáng thương của một thời tàn. Cả bài thơ khắc họa hình ảnh ông đồ, như một nghệ sĩ trong bức tranh xuân sắc màu tươi thắm, nhịp sống rộn rã đang Hoa tay thảo những nét như phượng múa rồng bay, nhưng đến khổ thơ thứ ba, ông đồ xuất hiện trong bức tranh thật buồn thảm:
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu…
Vẫn là bức tranh xuân, những cảnh tượng sao vắng vẻ:
Chúng ta không nên nói một giờ của người này đáng giá với một giờ của người khác, mà nên nói người này trong một giờ cũng đáng giá như người khác trong một giờ. Thời gian là tất cả, con người không là gì: nhiều nhất cũng chỉ là thân xác của thời gian.
We should not say that one man's hour is worth another man's hour, but rather that one man during an hour is worth just as much as another man during an hour. Time is everything, man is nothing: he is at the most time's carcass.
Karl Marx