Thời gian gần đây, chúng ta ít
gặp nhau… Với anh, mọi việc vẫn
rất bình thường, nhưng em lại
cho rằng anh không còn tình cảm
với em nữa. Anh chưng hửng,
chẳng hiểu vì lý do gì…
Con gái hay nghi ngờ và lo nghĩ,
anh biết điều đó. Nhưng anh không
ngờ, em suy diễn ngoài sức
tưởng tượng… Em cho rằng dạo
này anh chán em nên không còn
quan tâm em, anh đã để ý người
khác nên anh hay gắt gỏng với
em, anh muốn chia tay nên anh lơ
là… Dù cho cố giải thích, em vẫn
phủi bỏ và không chấp nhận…
Thật buồn khi người mình yêu
thương lại không hiểu cho mình
gì cả…
Em à, nếu anh không yêu em…
Anh chẳng việc gì phải nhắn tin
chúc cậu ngủ ngon, hay thi
thoảng gọi điện chỉ để kể một
câu chuyện rất bình thường, hay
nói vài câu vớ vẩn: “Anh vừa chơi
game xong”, “Mới phát hiện ra
vài bài hát hay lắm”, “Đang làm
gì đó”, “Ngủ chưa”…
Anh không nói quá nhiều lời yêu
thương vì anh cho rằng, sự quan
tâm bằng hành động có giá trị
hơn cả. Anh xem em như thói
quen của mình, nên ngay cả việc
đơn giản nhất, em cũng là người
được biết đầu tiên. Vậy em còn
suy nghĩ gì nữa?
Anh sẽ chẳng giải thích bất cứ
điều gì cho sự vắng mặt của
mình đâu. Mà anh sẽ che giấu, lấp
liếm, thậm chí nghĩ ra vài lý do
ảo nữa… Anh và em dạo này gặp
mặt nhau thường xuyên rồi, nên
khi online, anh muốn chơi game
một chút cũng không thể?
Em cho rằng anh vô tâm, anh lên
mạng mà không chịu buzz em
một tiếng, trong khi online có
biết bao chuyện phải làm… Sự
quan tâm chỉ có giá trị khi nó
được thể hiện đúng lúc, và cho
người yêu một không gian riêng
cũng là cách thể hiện tình cảm.
Khi không thể gặp em, hoặc
không thể trò chuyện trên mạng
với em, anh luôn nói rõ lý do và
điều đó là sự thật… Vì vậy, em
đừng suy nghĩ vẩn vơ nữa nhé…
Anh sẽ không cuống lên khi
thấy em buồn. Mỗi khi em có
việc gì căng thẳng, hay gặp áp
lực, thậm chí chỉ cần em ho một
tiếng, anh cũng cảm thấy không
vui… Em có biết điều đó?
Chẳng lẽ em chỉ thấy được
những gì anh thể hiện, còn những
xúc cảm tiềm ẩn của anh, em
không cảm nhận được bằng trái
tim và ánh mắt hay sao? Nếu anh
không có tình cảm với em, anh sẽ
chẳng thèm để ý đến xúc cảm
của em đâu ngốc à…
Anh sẽ hẹn hò với vài cô nàng
thú vị: Em có biết là, anh đã từng
từ chối lời đề nghị “hẹn hò” từ
một vài cô nàng, và anh tự hào vì
điều đó? Anh không nói ra với
em, vì anh biết tính em hay ghen,
hay cả nghĩ, anh không muốn em
bận tâm đến những chuyện linh
tinh, và cũng vì anh tự ý thức rất
tốt. Chẳng ai có thể xen vào tình
cảm giữa chúng ta được.
Anh sẽ chẳng để ý đến những
“vệ tinh” quanh em: Em thắc
mắc tại sao anh không ghen, em
bảo rằng có người để ý em mà
anh vẫn mỉm cười tỏ ra bình
thường, rồi em hờn trách… Thật
ra, ai để ý em, anh nắm được hết
lý lịch, thậm chí anh còn “điều tra
ngầm” về những anh chàng đó,
chỉ là anh tự tin rằng anh là người
em chọn, hạnh phúc khi biết
rằng em chỉ có mình anh, nên tại
sao anh phải ghen với những anh
chàng ấy, bọn hắn đâu có nhiều
lợi thế và ưu điểm như anh, đúng
không?
Nếu anh tự ti, biết đâu anh không
đủ tiêu chuẩn để trở thành “một
nửa” của em. Yêu không chỉ là
thể hiện tình cảm, mà còn cố
gắng hoàn thiện bản thân mình
vì một người… Anh đang thực hiện
điều đó…
Anh chẳng dành thời gian cho
những cô bạn của em: Đôi lúc
anh nghĩ “mệt mỏi thật, tại sao
mình lại phải ga-lăng với những
cô nàng chẳng-phải-bạn-gái-
mình ấy nhỉ? Nhưng vì em, anh
sẵn sàng giải giúp họ bài toán,
hay kiên nhẫn ngồi nghe họ nói
về em (đây là điều khiến anh vui),
giúp đỡ họ khi cần… Vì anh biết,
em rất quý bạn bè mình, và anh
luôn phải khiến em hãnh diện
về anh trước mặt bạn bè chứ
Anh sẽ lén lút. Nhưng anh luôn
cho em xem tin nhắn điện thoại,
sẵn sàng để em lục từng bức
hình trong kho ảnh máy tính,
cho em xem luôn cả những tấm
thiệp mà bọn con gái tặng thời…
cấp 2, đôi khi còn thoải mái để
em mở nick YM nữa.... Với anh,
khi yêu một ai đó, là sẵn sàng để
họ bước vào thế giới của mình.
Và khi tình cảm được xác định,
và anh “trong sạch”, thì tại sao
phải che giấu nhỉ?
Những dẫn chứng trên đủ phản
biện lại mệnh đề “anh không yêu
em”. Ngốc à, tình cảm đâu phải
lúc nào cũng dễ dàng thấy rõ…
Chỉ cần em còn cần anh, thì anh
luôn sẵn sàng bên cạnh em, cố
gắng hoàn thiện bản thân vì em,
như thế đã đủ để gọi là yêu
chưa?
Ngày hôm qua chỉ là cảnh mộng, và ngày mai chỉ là một giấc mơ. Nhưng ngày hôm nay sống tốt sẽ khiến mỗi ngày qua là giấc mơ hạnh phúc, và mỗi ngày mai là giấc mơ hy vọng.
Yesterday is but a vision, and tomorrow is only a dream. But today well lived makes every yesterday a dream of happiness, and every tomorrow a dream of hope.
Khuyết danh