Một nhà diễn thuyết nỗi tiếng đã bắt đầu buổi nói chuyện của mình bằng cách đưa tờ giấy bạc trị giá 20 đô la. Trong gian phòng có 200 khán giả, anh cất tiếng hỏi : '' Ai muốn có tờ 20 đô la này ? ''
Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp : '' Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la này cho bạn - nhưng điều đầu tiên hãy để tôi làm việc này ! ''
Anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi : '' Còn ai muốn tờ bạc này không ? ''. Vẫn có những bàn tay đưa lên. '' Ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm như thế này ? '' - nói rồi anh ta quẳng xuống sàn và dẫm giày lên. Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trong nó đã nhàu nát và dơ bẩn. '' Nào ai còn muốn có tờ bạc này nữa ? ''. Vẫn còn những bàn tay đưa lên.
'' Những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị. Không có nghĩa gì đối với việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20 đô la. Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị '' vò nhàu '' và bị vẩn đục bởi những quyết định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta cảm thấy hình như chúng ta trở nên vô giá trị.; nhưng không có nghĩa lý gì những gì đã xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá tri của cuộc sống chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà bởi....chúng ta là ai.
Bạn thật đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó ! ''
Ta mong ngươi hãy can đảm; linh hồn anh dũng có thể cải thiện cả tai ương.
I beg you take courage; the brave soul can mend even disaster.
Catherine II