Nơi này, có một số trích đoạn mình thích trong các câu chuyện. Mỗi đoạn trích đều mang theo một ý nghĩa nào đó, đối với chính bản thân mình, và mong là nó cũng có ý nghĩa với bạn, nếu bạn kiên nhẫn đọc và đồng cảm một ít nhiều với nó
Ah`, còn có một nguyên nhân khá riêng tư khi lập topic này. Mình đang tìm kiếm một vài câu chuyện hay, giản dị, nhẹ nhàng làm tài liệu để kể cho mấy nhóc học sinh mỗi khi rảnh rỗi Cho nên, có khi mình sẽ post những câu chuyện rất quen thuộc, rất cũ, ở nơi này
.
.
.
[1] - Ngôi trường của muông thú
"Ngày xưa, tất cả muông thú đều học chung trong một ngôi trường. Chúng cùng tham gia vào các môn học như chạy nhảy, leo trèo, bơi lội, bay lượn...
Vịt con học rất giỏi môn bơi, thậm chí còn giỏi hơn cả thầy, ấy vậy mà nó lại học môn chạy rất tồi. Vì bị điểm kém trong môn chạy, nên vịt con phải ở lại trường sau giờ học để luyện tập thêm, thậm chí nhà trường còn quyết định giảm giờ học bơi của vịt lại để tập trung cho môn chạy...
Còn thỏ con thì đứng đầu lớp trong môn chạy, nhưng luôn phấp phỏng lo sợ trong giờ học bơi.
Sóc con không để cho ai vượt mình môn leo trèo, nhưng lại cảm thấy vô cùng thất vọng trong giờ học bay, khi thầy bắt nó bay từ dưới đất lên thay vì phóng từ trên cây xuống.
Đại bàng là một học sinh cá biệt và thường xuyên bị kỷ luật. Trong lớp trèo cây, nó đánh bại tất cả những học sinh khác, nhưng chỉ muốn sử dụng cách riêng của mình để leo lên ngọn cây.
Vào cuối năm học, chỉ có lươn đạt được điểm tổng kết cao nhất, bởi nó có thể bơi cực tốt, có thể chạy, leo trèo. Ba môn ấy đã vớt điểm môn bay dưới trung bình, và vì vậy, nó được cử làm đại diện cho toàn bộ học sinh phát biểu trong tốt nghiệp ..."
[2] Sắc màu cuộc sống
Có một ngày, các sắc màu bắt đầu tranh luận với nhau xem ai là màu đẹp nhất, quan trọng nhất, hữu dụng nhất và được yêu thích nhất trên thế gian...
Xanh lá cây nói: "Tôi quan trọng nhất. Tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Tôi được chọn làm màu cho cỏ cây, hoa lá. Không có tôi, tất cả mọi loài trên thế gian này sẽ không thể tồn tại. Cứ hãy nhìn về cánh đồng kia, bạn sẽ thấy một màu xanh bạt ngàn của tôi đó".
Xanh dương chen vào:"Khi nghĩ về trái đất, bạn hãy nghĩ thử về bầu trời và đại dương xem sao. Nước chính là nguồn sống cơ bản nhất, được tạo ra bởi những đám mây hình thành bởi vùng biển rộng lớn này. Hơn nữa, bầu trời sẽ cho ta khoảng không gian bao la, hòa bình và sự êm ả".
Màu vàng cười lớn: "Ôi các bạn cứ quan trọng hóa. Tôi thì thực tế hơn nhiều! Tôi đem lạ tiếng cười, hạnh phúc và sự ấm áp cho thế giới. Này nhé, mặt trời màu vàng, mặt trăng màu vàng và các vì sao cũng màu vàng. Mỗi khi bạn nhìn vào một đóa hướng dương, bạn sẽ cảm thấy cả thế giới này đang mỉm cười. Không có tôi cả thế giới này sẽ không có niềm vui".
Màu cam lên tiếng:"Tôi là gam màu của sự mạnh khoẻ và sức mạnh. Mặc dù lượng màu của tôi không nhiều bằng các bạn, nhưng tôi mới đáng giá nhất vì tôi là nhu cầu của sự sồng. Tôi mang đến hầu hết các vitamin tối quan trọng như cà rốt, cam, xoài, bí ngô, đu đủ... Tôi không ở bên ngoài nhiều nhưng bình minh và hoàng hôn là màu sắc của tôi. Ở đây có bạn nào sánh được với vẻ đẹp ấy không?".
Màu đỏ không thể nhịn được cũng nhảy vào cuộc:" Tôi là máu, màu của sự sống. Tôi có thể là màu sắc của sự đe dọa nhưng đồng thời cũng là biểu tượng của lòng dũng cảm. Tôi mang lửa đến cho con người. Tôi sẵn sàng chiến đấu vì mục đích cao cả. Không có tôi, trái đất này sẽ trống rỗng như mặt trăng. Tôi còn là sắc màu của của hoa hồng đỏ - tình yêu và sự đam mê".
Màu tím cũng bắt đầu vươn lên góp lời:" Tôi tượng trưng cho quyền lực và lòng trung thành. Vua chúa thường chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền lực và sự xuất chúng. Không ai dám chất vấn tôi. Họ chỉ nghe lệnh và thi hành!".
Cuối cùng, màu chàm lên tiếng, không ồn ào nhưng đầy quyết đoán:" Hãy nghĩ đến tôi. Tôi là sắc màu im lặng và hầu như không ai chú ý mình. Nhưng nếu không có tôi thì các bạn cũng chỉ là vẻ đẹp trống rỗng bên ngoài. Tôi tượng trưng cho suy nghĩ và sự tương phản, là đáy sâu của biển cả. Các bạn phải cần đến tôi để cân bằng cho bề ngoài của các bạn. Tôi chính là vẻ đẹp từ bên trong".
Và cứ thế các sắc màu cứ tiếp tục tranh luận, thuyết phục màu khác vớ sự trội hơn của mình. Bỗng một ánh chớp sáng lóe trên nên trời, âm thanh dữ dội của sấm sét và mưa bắt đầu nặng hạt. Các sắc màu sợ hãy đứng nép sát vào nhau để tìm sự ấm áp.
Mưa nghiêm nghị nói:" Các bạn thật là ngớ ngẩn khi chỉ cố gắng vật lộn với chính các bạn. Các bạn không biết các bạn được tạo ra từ một mục đính thật đặc biệt, vừa đồng nhất nhưng cũng lại vừa khác nhau? Tất cả đều là những màu sắc tuyệt vời. Thế giới này sẽ trở nên nhàm chán nếu thiếu một trong số các bạn. Nào, bây giờ hãy nắm lấy tay nhau và bước nhanh đến bên tôi ".
Các màu sắc cùng nắm lấy tay nhau, có phần tách biệt, lại có phần đan quyện vào nhau, tạo thành những màu sắc đa dạng.
Mưa tiếp tục:" Và từ bây giờ, mỗi khi trời mưa, tất cả các bạn sẽ vươn ra bầu trời bằng chính màu sắc của mình và hợp lại thành vòng để nhắc nhở bản thân rằng: Phải luôn sống trong hòa thuận. Khi đó, người ta sẽ gọi các bạn là cầu vồng. Cầu vồng tượng trưng cho niềm hy vọng của ngày mai".
Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho đời sống, để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau và không ngừng hi vọng
*
*
*
Tranh cãi xem ai là người quan trọng nhất thật là trẻ con lắm í Tất cả chúng ta đều thật khác biệt và đều thật đặc biệt
[3] - mask
Một người đàn ông nọ đi khám bệnh. Anh ta đến phòng khám của nhà tâm lý học, nói với ông rằng: "Thưa bác sĩ, lúc nào tôi cũng cảm thấy chán nản, phiền muộn. Bất kể khi làm việc gì tôi cũng đều có cảm giác buồn chán. Tôi thật sự không biết phải làm gì bây giờ."
Nhà tâm lý học nhìn anh ta và bảo: "Hãy đi theo tôi đến bên cánh cửa sổ này." Người đàn ông bước theo, nhà tâm lý học chỉ ra hướng bên ngoài cửa sổ và nói: "Anh có nhìn thấy cái lều vải ở phía xa kia không? Đấy, ở đó có một gánh xiếc rất hay đang lưu diễn trong thành phố. Có nhiều màn diễn rất đáng xem, đặc biệt là những trò diễn của các chú hề. Trong đó đặc biệt có một chú hề cực kỳ vui nhộn. Chú ta lúc nào cũng có thể làm cho anh cười bò lăn bò càng mà không hề cảm thấy chán. Anh hãy đến và xem chú hề ấy biễu diễn, tôi cam đoan với anh rằng anh sẽ không còn bất kỳ một lý do nào để chán nản và buồn phiền nữa!"
Người đàn ông quay lại nhìn nhà tâm lý học với ánh mắt buồn bã: "Thưa bác sĩ, chú hề đó chính là tôi đấy!"
Sưu tầm.
"Lòng ta thành con rối
cho cuộc đời giật dây!"
[ Chế Lan Viên ]
Trọng thầy mới được làm thầy.
Ngạn ngữ Trung Quốc