Có những lúc bạn cười với những niềm vui thực sự, hay làm việc nào đó, kết quả đạt được thật tốt đẹp, hay chỉ là nụ cười thật hài lòng vì dù sao bạn cũng đã cố gắng hết sức mình.. Nhưng rồi lại có lúc bạn chỉ cười cho vơi đi những niềm đau trong tận sâu thẳm, bạn cố gắng che đi những nỗi buồn mà ko muốn ai biết đến...
Có những lúc bạn khóc, là cho vơi đi nỗi đau buồn trong lòng, hay chỉ là 1 sự đồng cảm với nỗi đau của người khác...nhưng có khi bạn ko muốn khóc...vậy mà nước mắt vẫn rơi...đó là khi sự kìm nén trong bạn đã ko còn đủ sức chịu đựng và nó đã hóa thành những giọt lệ kia...để vơi đi niềm đau, sự mất mát...mà bạn phải chịu...
Có những lúc bạn sẽ hỏi tại sao mình làm thế này mà ko làm thế kia, bạn chờ đợi 1 điều gì đó và mong nó có kết quả tốt đẹp nhưng rồi lại ngậm ngùi với sự thật ê chề của nó... Bạn nóng vội, muốn biết được sự thật đằng sau mọi chuyện nhưng rồi bạn quên mất 1 điều có những trường hợp, đôi khi chờ đợi sẽ giúp bạn có 1 kết quả chính xác hơn, tốt hơn...thời gian sẽ cho bạn biết tất cả...
Có những lúc bạn nghĩ ngợi thật nhiều đến nỗi mà bạn tự hỏi bản thân " ko biết có ai nghĩ nhiều hơn mình ko nhỉ?" hic có những người bạn biết được suy nghĩ của bạn và cho là bạn suy nghĩ nhiều, lung tung...nhưng mà họ có biết được rằng tại sao bạn lại như thế ko? Vì bạn sợ.. qua nhiều va chạm, mọi chuyện dù đã trôi qua nhưng để lại trong lòng bạn là 1 điều gì đó thật vô hình, cái niềm tin mà bạn có được thật quá nhỏ nhoi...nhiều lúc bạn thấy mình thật ngốc, phải tin ở chính mình chứ, những điều mà họ nói, họ làm cho bạn đó sao, bạn phải tin chứ..thế mà, cái hững hờ, vô tâm của người khác nhiều lúc cũng khiến bạn phải sợ...sợ mình đã ngộ nhận, sợ mình lại làm "cô bé ốc sên"...
Có những lúc bạn làm công việc nào đó, đặt lợi ích chung của tập thể lên trên hết và vô tình bạn làm tổn thương đến 1 vài người..nhưng mà họ có biết được rằng bạn thật sự ko muốn điều đó xảy ra, họ đau nhưng bạn cũng day dứt ko kém...
Có những lúc bạn sẽ bị mọi người hiểu lầm... Nếu như nguyên nhân của điều đó là do bạn gây ra thì bạn có thể tự nhủ là mình đã sai và tự tìm cách khắc phục nó...nhưng...nếu điều đó ko phải do bạn gây ra, mà là 1 người bạn của bạn.. Lúc đó, bạn sẽ nghĩ như thế nào, sẽ làm gì??? Đầu tiên là bạn bất ngờ, tiếp đến là tức giận, nhưng rồi cái cuối cùng trong bạn vẫn là 1 nỗi buồn... bạn còn phải tự mình giải quyết mọi chuyện cho thật êm.....
Có những lúc bạn theo đuổi những công việc, những điều khiến bạn hứng thú, muốn có được...bỏ thời gian, công sức, suy nghĩ....nhưng chợt quên đi sự tồn tại, hiện hữu của mọi vật, mọi chuyện xung quanh, những con người luôn âm thầm bên bạn... Có lẽ khi mất đi rồi, bạn mới nhận ra được giá trị đích thực của nó nhưng lúc đó, liệu rằng đã là quá trế ko?...
......................................
Trong cuộc sống, sẽ có những lúc như thế này những lúc như thế khác, có khi bạn cười, khóc, buồn, vui vẻ... có khi mỗi ngày trôi qua thật êm đềm nhưng có lúc nó lại đầy sóng gió.... Nhưng rồi tất cả những điều bạn làm, trải qua ... để chỉ giúp bạn cảm nhận được rằng cuộc sống thật thú vị, nó đang chờ bạn khám phá, tìm hiểu, nhận ra, vỡ lẽ và bừng tỉnh... Hãy sống thật tốt bạn nhé, để sau này khi nhìn lại bạn ko phải hối tiếc, ân hận về những gì đã qua... sống thật với tình cảm của mình.. sẽ có ngày bạn cũng sẽ thấy được tình cảm chân thành... Good luck!
Đôi khi tình bạn có nghĩa là làm chủ nghệ thuật xác định đúng thời điểm. Có thời điểm cho sự im lặng. Có thời điểm cần buông tay và để bạn mình lao vào vận mệnh của chính họ. Và có thời điểm để chuẩn bị nhặt lên những mảnh vỡ sau khi tất cả đã kết thúc.
Sometimes being a friend means mastering the art of timing. There is a time for silence. A time to let go and allow people to hurl themselves into their own destiny. And a time to prepare to pick up the pieces when it's all over.
Khuyết danh