8 ngàn 6 vạn 4 trăm lần nhớ em !
(Thực lòng mình, anh rất nhớ em ™ K T C ™)
Lúc anh vui, anh tự hỏi: không biết con bé kia bây giờ có vui không?
Lúc anh buồn, anh tự hỏi : không biết bây giờ con bé kia có nhớ tới anh giống như anh vẫn luôn nhớ về nó hay không?
Lúc anh sắp ngủ, trời đã khuya. Anh tự hỏi: không biết giờ nó đã ngủ chưa
Lúc anh thức giấc, trời đã sáng. . Anh tự hỏi: không biết con bé kia có ngủ dậy trễ hay không?
Lúc nắng . Không biết ở đó có nắng lắm hay không
Lúc mưa. Không biết những lúc mưa nó có buồn hay không
Mùa đông. Ở đây không có mùa đông, nhưng ở đó chắc đang lạnh lắm
Mùa hè. Ở đây quanh năm là mùa hè, nhưng ở đó sẽ nóng hơn ở đây rất nhiều.
Từng ngày trôi qua : không biết nó đang làm gì, nó có khỏe không, nó có biết tự chăm sóc sức khỏe cho mình hay không. Nó đang vui hay nó đang buồn.
Anh tự nhủ, rồi anh sẽ quên nó thôi. Sẽ rất nhanh. Nhưng rồi trong giấc mơ, anh lại lỡ gọi tên nó mất rồi|
Nỗi buồn là di sản của quá khứ; sự nuối tiếc là nỗi đau của ký ức.
Sadness is always the legacy of the past; regrets are pains of the memory.
Khuyết danh