Ngày xưa luôn là những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc sống của bạn mà bạn không được phép chối bỏ.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn chập chững tập đi, té đau hòa lẫn với tiếng reo cổ vũ của cha và ánh mắt xót xa của mẹ.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn và chị hai tranh giành nhau chiếc chăn ấm lúc đi ngủ giữa trời mưa giá lạnh.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc đôi mắt bạn nhòe nước vì phải xa rời bàn tay của mẹ để chập chững bước đến trường với bao điều thân quen lạ.
Ngày xưa ấy... đó có thể là lúc bạn đạt được điểm 10 đầu tiên trong quãng đời đi học của mình và phần thưởng là một cây kem ốc quế socola ngọt lịm từ người cha yêu dấu.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn có được một người bạn thân thực sự của mình, cả hai đứa cùng nhau “chiến” với những hàng quán lề đường, cùng nhau học nhóm dưới những tán me bay hay chỉ đơn giản là đạp xe vòng quanh phố xá.
Ngày xưa ấy... đó có thể là lúc bạn ngồi khóc một mình trong góc phòng sau những lần hờn giận, những hiểu lầm đắng chát với người bạn “cực” thân thiết ấy.
Ngày xưa ấy... đó có thể là lúc bạn và thằng bạn ngồi cùng bàn cãi nhau chí chóe chỉ vì việc: “Sao cô giáo lại thiên vị bạn hơn mình vậy?” hay “Sao hôm nay bạn lại nổi nóng với mình?”.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn biết rằng mình vừa phạm tội “tày trời”, quyết tâm ngủ nướng tối hôm trước để rồi cắn chặt cây bút trong bài kiểm tra Sử vào sáng hôm sau.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn nhảy cẫng lên vui mừng vì vừa đậu vào một kì thi tuyển chọn tài năng âm nhạc của trường chào mừng ngày 20/11.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn biết rằng giúp đỡ một người nghèo khổ trên đường không hề khó. Dù không thể có được một khoản trợ cấp “kếch xù” nhưng ít ra bạn cũng có thể bộc lộ tất cả niềm cảm thương của mình đến người khác.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn biết hâm mộ một thần tượng âm nhạc, một chàng diễn viên đẹp trai hay một cô nàng siêu mẫu lộng lẫy nào đó, bạn quyết tâm sưu tập hàng trăm những thứ về họ và bắt đầu cảm thấy ngán ngẩm.
Ngày xưa ấy… đó có thể là lúc bạn bất ngờ nhận được một lời yêu từ một người bạn giấu mặt trong trường vào ngày 14/2.
Ngày xưa ấy… đó là khi trái tim bạn lỡ nhịp vì một ai đó, là lúc bạn cảm thấy cuộc đời này thật tươi đẹp, là lúc bạn cho rằng cuộc sống đang được một màu hồng bao phủ...
Ngày xưa ấy… cũng là khi bạn và người ấy chia tay không một lí do trong niềm hối tiếc và nước mắt.
Còn rất nhiều ngày xưa khác. Và có bao giờ bạn đếm được ngày xưa ấy cụ thể là con số bao nhiêu. Có ai dám khẳng định rằng mình có thể sống đến ngày hôm nay mà không dựa trên nền tảng là những ngày xưa ấy?
Nhắc đến ngày xưa, đơn giản là chúng gợi cho bạn một suy nghĩ nào đó. Giản đơn là thế, nhưng không phải lúc nào ngày xưa cũng hiện hữu trước mắt bạn. Ngày xưa có thể ẩn đi khi bạn không muốn gọi đến và ngược lại, ngày xưa có thể mỉm cười xuất hiện ngay khi bạn muốn chạm vào chúng để nhớ về quá khứ được pha trộn bởi những yêu thương chân thành, những hờn giận trẻ con hay những suy nghĩ bâng quơ bất chợt.
Suy cho cùng, ngày xưa luôn là những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc sống của bạn mà bạn không được phép chối bỏ. Ngày xưa có thể là niềm vui trọn vẹn hay chìm trong nước mắt, dù thế nào chăng nữa, nó luôn khiến bạn hồi tưởng lại những gì đã xảy ra và chấp nhận mọi chuyện bằng sự trưởng thành của mình. Đó luôn là điều mà “ngày xưa” luôn muốn mang lại.
Cuộc đời càng phức tạp thì những niềm vui sống càng đơn giản.
Khuyết danh