Có một em bé sắp rời khỏi thiên đường để được ra đời nơi trần gian. Vì thế, em bé hỏi thượng đế:
-Ngày mai, con được gửi xuống trần gian, nhưng con sẽ sống ra sao đây khi con quá nhỏ bé và yếu ớt thế này?
-Trong rất nhiều thiên thần ở đây, ta đã chọn cho con một thiên thần đặc biệt, cô ấy sẽ đợi con và chăm sóc con.
-Nhưng mà ở đây con không phải là gì cả, con chỉ mỉm cười và ca hát. Bấy nhiêu đó là đủ để con hạnh phúc.
-Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và sẽ cười với con suốt cả ngày. Con sẽ cảm nhận được tình yêu của cô ấy dành cho con và điều đó sẽ làm con hạnh phúc.
-Nhưng làm sao con có thể hiểu được người ta nói gì với con, vì con đâu có hiểu ngôn ngữ của người?
-Đừng lo! Thiên thần của con sẽ nói với con những lời ngọt ngào, đẹp đẽ nhất và cũng sẽ hết sức kiên nhẫn dạy con nói.
-Con nghe nói trần gian có rất nhiều người xấu. Ai sẽ bảo vệ cho con?
-Thiên thần của con sẽ bảo vệ, che chở con cho dù điều đó có đe dọa mạng sống của cô ấy đi nữa.
Đúng lúc đó, nơi trần gian em bé đã sắp ra đời và em bé vội vã nói:
-Ôi, con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần của con!
-Tên của thiên thần đó không hề quan trọng. Bởi vì con sẽ gọi thiên thần đó là MẸ!!!
Thời gian thay đổi tất cả, chỉ trừ thứ bên trong chúng ta luôn luôn khiến ta thấy ngạc nhiên vì thay đổi.
Time changes everything except something within us which is always surprised by change.
Thomas Hardy